Chờ...

Thơ về tuổi học trò tinh nghịch, hồn nhiên

VOH – Thơ về tuổi học trò không chỉ gửi gắm những cảm xúc, kỷ niệm đáng giá mà còn giúp chúng ta một lần nữa sống lại với khoảng thời gian tươi đẹp này.

Xưa nay, thơ về tuổi học trò hồn nhiên, tinh nghịch vẫn luôn có khả năng gợi lên trong lòng người đọc những xúc cảm không chỉ đẹp đẽ, tinh khôi mà còn chứa đầy sự hoài niệm. Tuyển tập những bài thơ được chọn lọc dưới đây sẽ giúp bạn ôn lại và thêm trân trọng một trong những quãng thời gian vui vẻ nhất của đời người này.

1. Những bài thơ về tuổi học trò tinh nghịch, hồn nhiên, vui tươi

 “Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”. Ở độ tuổi chưa trưởng thành nhưng cũng không còn quá nhỏ ấy, có cô cậu học trò nào mà chưa từng chọc phá thầy cô, bạn bè ít nhất một lần? Sự tinh nghịch xen lẫn hồn nhiên này không chỉ là nét đặc trưng mà còn là nguồn cảm hứng tuyệt vời cho những cây bút muốn sáng tác thơ về tuổi học trò.

1.1 Kính gửi tuổi học trò

Học trò con trai ma quỉ

học trò con gái thần tiên

thầy bắt thần tiên ngồi kèm ma quỉ

 

Bén hơi ma quỉ ghẹo thần tiên

lập lòe đom đóm vĩnh cửu

ô mai đổi kẹo bạc hà

 

Lấm láp trang đời mỗi dày mỗi kịch

tuổi học trò đồng nghĩa với trang thơ

thời gian không mất trắng bao giờ

 

Câu chuyện học trò không đầu không cuối

tình ý học trò quả me chua loét

lưu bút mùa hoa phượng cháy không nguôi

 

Lá thư học trò vu vơ dấm dúi

nỗi nhớ học trò chấp chới suốt đời nhau

đẹp như là không đâu vào đâu.

(Nguyễn Duy)

1.2 Học sinh

Gió thổi sân trường chiều chủ nhật;

- Ôi! Thời thơ bé tuổi mười lăm,

Nắng hoe rải nhạt hoa trên đất,

Đời dịu vừa như nguyệt trước rằm.

 

Bốn vách nghiêm trang tiếng đọc bài,

Đầu xanh dăm chục, nét văn khôi.

Chiều xuân chim sẻ vô trong lớp,

Ông giáo trông lên; chúng bạn cười.

 

Lén mắt thầy, xem lại bức thư

Của người cô họ, chú hiền từ.

Bàn tay vơ vẩn đưa trang sách,

Mộng tưởng phiêu lưu bức địa đồ.

 

Đôi guốc nằm hiên kéo bốn mùa,

Tiền nhà ít gửi, biết chi mua!

Áo dài cọ mãi đôi tay rách,

Gương lược thăm hoài tóc ngắn thưa.

 

Chủ nhật nhiều khi chán nản ghê,

Xung xăng sân bóng chạy tư bề -

Bên vườn ông đốc dăm hoa nở,

Đêm tới mau mau hái trộm về.

 

Lên gác yên tâm nghĩ sự đời,

Hương nồng quanh gối vẩn vơ chơi.

Giường bên cửa sổ, cây đưa mát,

Không chịu mùng che để ngó trời.

 

Họ sống bình yên, bước lặng thinh,

Không nghe hoa bướm gọi bên mình.

Hững hờ đi giữa hương yêu mến,

Chân bước chưa khi rộn ái tình.

 

Vậy đó bỗng nhiên mà họ lớn,

Tuổi hai mươi đến, có ai ngờ!

Một hôm trận gió tình yêu lại:

Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thơ.

(Huy Cận)

Thơ về tuổi học trò tinh nghịch, vụng dại 1

1.3 Nhớ về tuổi học trò

Tuổi học trò, chúng mình đi chân đất

Áo sờn vai, quần vá gối đến trường

Chiếc cặp sách, khâu bằng bao tải cũ

Vẫn chứa đầy kỷ niệm, mãi tơ vương

 

Đường đi học, mưa phùn trơn tuồn tuột

Bấm chặt chân, kẻo lại ngã mất thôi

Vừa nói dứt, em lăn quay ra đất

Kéo em lên, hai đứa khúc khích cười

 

Ngồi trên lớp, đâu có nghe bài giảng

Vẽ hình em, viết tặng mấy vần thơ

Nhờ cô bạn, ngồi bàn trên chuyển giúp

Em đọc rồi, cứ giả bộ làm ngơ

 

Giờ ra chơi, lũ bạn hùa nhau chế

Em thẹn thùng, đỏ lựng cả mang tai

Từ hôm ấy, anh bỗng thành ngơ ngẩn

Suốt cả ngày, vương vấn bóng hình ai?

 

Dẫu đã yêu, chưa một lần dám ngỏ

Mối tình câm, thơ dại tuổi học trò

Thời gian trôi, mỗi người đi một ngả

Nhớ về em, anh chỉ biết làm thơ!

 

Chiều mưa xuân, giống chiều mưa năm ấy

Tuổi học trò, bỗng về lại trong tôi

Hàng phượng vĩ, sân trường, cô bạn học…

Nhớ về em, lòng vẫn thấy bồi hồi!

(Đức Lộc Vũ)

1.4 Mãi mãi tuổi học trò

Ngoảnh lại sân trường xin bé dại

Mây trắng còn đi học dưới hồ thu

Hoa phượng chợt bừng bừng niềm bạn gái

Tán bàng theo về tận ngõ che dù

 

Tiếng ve gáy nôn nao hồn bút mực

Tôi hoá thành chiếc cặp hoá phong thơ

Gió nỡ phất vạt áo dài thổn thức

Vô tình ơi, vô tình đến bây giờ...

 

Bảng đen lặng mài mòn tình phấn trắng

Hờn giận vu vơ còn giấu hộc bàn

Mắt ai sắc hợp cả hồn mưa nắng

Gốc cây già chứng kiến nỗi trường tan

 

Áo dài xưa giờ hoá thành mây trắng

Gió bum bê bay hết tóc nhau rồi

Em còn nấp sau sương mù bụi phấn

Sao nụ cười răng khểnh vẫn chờ tôi

 

Vẫn níu kéo tình cỏ may vụng dại

Đứng chờ nhau còn giả bộ đến bây giờ

Pha mực tím cho hoa bìm trẻ mãi

Muốn ngỏ lời... nhút nhát mới làm thơ.

(Trần Mạnh Hảo)

1.5 Buổi sáng học trò

Trang sức bằng nụ cười phì nhiêu

Nhẩy bằng chân chim trên giòng suối cạn

 

Ấy là em trên đường đi buổi sáng

Trăng ở trên môi và gió ở trong hồn

 

Mái tóc mười lăm trên lá tung tăng

Em ném vào phố phường niềm vui rừng núi

 

Vẽ lên chiếc xe sơn xanh dáng thuyền trẩy hội

Cho những vườn hoa cần đôi mắt bình yên

 

Gửi những cung đàn tiếng guốc khua vang

Hẹn đám mây xanh vịn cánh tay tuổi trẻ

 

Khoác giọng nói tin yêu vào hồn anh đóng cửa

Với biển là tay và sóng cũng là tay

 

Để anh trở thành hải đảo bị bao vây

Để đáy mắt san hô thèm nước ngọt

 

Như con dế mèn cánh đau vào buổi sáng

Nhìn theo em uống từng giọt sương hoa

 

Anh chợt nghe mạch đất đưới chân đi

Anh chợt nhớ trong hồn đôi cánh trắng.

(Nguyên Sa)

Xem thêm:
Tổng hợp 22 bài thơ về mái trường gợi nhớ kỷ niệm tuổi học trò
40 bài thơ về thầy cô giáo, chùm thơ hay nói về thầy cô mái trường
78 bài thơ về tình bạn ấm áp, chân thành

2. Thơ 4 chữ về tuổi học trò

Những bài thơ về tuổi học trò ngắn gọn thường có nội dung đơn giản, gần gũi, dễ dàng gợi lên cảm xúc của người đọc ở bất cứ độ tuổi nào. Có vần thơ đã khắc sâu và tâm trí của nhiều thế hệ. Cũng có vần thơ mới mẻ nhưng chỉ đọc một lần là đã có thể khiến ký ức về những năm tháng cắp sách đến trường của chúng ta khẽ khàng cựa quậy.

2.1 Bài hát tới trường

Bố mẹ đi làm

Ta đi học nhé

Áo quần sạch sẽ

Bầu trời trong xanh.

 

Giữ gìn bàn chân

Đừng quên đôi dép.

Giữ gương mặt đẹp

Nhớ đừng giận nhau.

 

- Thước kẻ bạn đâu?

- Ở trong cặp sách!

- Cây bút bạn đâu?

- Ở trong cặp sách!

- Lọ đầy mực viết?

- Thì ở trên tay!

- Còn bài thơ hay?

- Ở ngay dưới mũ!…

 

Bạn bè đông đủ

Không thiếu một ai

Con đường thì dài

Đôi chân thì ngắn

Thời giờ nghiêm lắm

Chẳng thích dong chơi

 

Nhưng mà bạn ơi

Xin đừng chạy vội

Có đoàn có đội

Tới trường cùng nhau

 

Ai tụt lại sau

Bước mau cho kịp!…

(Nguyễn Trọng Tạo)

2.2 Bàn tay cô giáo

Bàn tay cô giáo

Tết tóc cho em

Về nhà bà khen

Tay cô đến khéo!

 

Bàn tay cô giáo

Vá áo cho em

Như tay chị cả

Như tay mẹ hiền

 

Cô cầm tay em

Nắn từng nét chữ

Em viết đẹp thêm

Thẳng đều trang vở

 

Hai bàn tay cô

Dạy em múa dẻo

Hai bàn tay cô

Dạy em đan khéo

 

Cô dắt em đi

Trên đường tới lớp

Đường đẹp quê hương

Đường dài đất nước

 

Cô bước, em bước

Cây xanh đôi bờ

Vừng đông xoè quạt

Đẹp bàn tay cô...

(Định Hải)

Thơ về tuổi học trò tinh nghịch, vụng dại 2

2.3 Bàn tay nhỏ

Đôi bàn tay nhỏ

Lướt trên phím đàn

Bài nhạc ngân vang

Trong chiều yên ả

 

Đôi bàn tay nhỏ

Giúp ông giúp bà

Giúp mẹ giúp cha

Làm nhiều việc tốt

 

Đôi bàn tay nhỏ

Viết dòng chữ xinh

Trang giấy trắng tinh

Điểm mười thắm đỏ

 

Đôi bàn tay nhỏ

Còn biết nhiều điều

Ai cũng mến yêu

Đôi bàn tay nhỏ.

(Nguyễn Lãm Thắng)

2.4 Tiếng trống

Tiếng trống vang rền

Giục chân trẻ nhỏ

Giờ học đừng quên

Trống luôn nhắc nhở

 

Nếu ai đi muộn

Trống buồn lặng thinh

Và nghe tiếng trống

Vang trong ngực mình.

(Nguyễn Lãm Thắng)

2.5 Em vẽ ngôi trường em

Ngôi trường của em

Ngói hồng rực rỡ

Từng ô cửa nhỏ

Nhìn ra chân trời

 

Ngôi trường dễ thương

Đứng bên sườn núi

Có một dòng suối

Lượn qua cổng trường

 

Ngôi trường yêu thương

Có cây che mát

Có cờ Tổ quốc

Bay trong gió ngàn

 

Ngôi trường khang trang

Có thầy, có bạn

Em ngồi em ngắm

Ngôi trường của em.

(Nguyễn Lãm Thắng)

Xem thêm:
Tìm đọc top 40+ bài thơ 4 chữ ý nghĩa, đong đầy tâm tình và niềm yêu đời
15 bài thơ 4 chữ về thầy cô 
Tuyển tập 33 bài thơ 4 câu về cuộc sống, tình yêu, gia đình… hay nhất

3. Thơ lục bát về tuổi học trò

Tuổi học trò với bao kỷ niệm chính là một trong những giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời. Tình bạn chân thành, trải nghiệm đáng nhớ, rung động đầu đời... chúng ta đều có được trong thời áo trắng. Quãng thời gian ngây ngô và vui vẻ ấy để lại quá nhiều ấn tượng trong lòng mỗi người. Cho nên, ngay cả thơ viết về tuổi học trò cũng có muôn vàn chủ đề, muôn vàn cách thể hiện.

3.1 Áo học trò

Áo em cánh mỏng học trò,

đưa em bay đến giấc mơ học đường.

gót trần đuổi kịp trống trường,

hồn son ngoái lại bên đường ngắm hoa.

Về nhà thì bước nhẩn nha,

nghe tiếng bạn gọi chạy ba bốn lần.

Gặp anh lại cứ bần thần,

nửa phần muốn lại, nửa phần muốn không.

Về nhà cứ ngẩn ngơ mong,

mặt ngoài thì lắc, tình trong đã ừ.

Áo em cánh trắng học trò,

đưa em bay khắp giấc mơ học đường.

(Đỗ Quảng Hàn)

3.2 Buồn chưa học trò

Nỗi buồn hoa cúc tàn đông,

hoa phương cuối hạ mà không hẹn chờ.

Nỗi buồn áo trắng trong mơ,

đã qua tuổi nụ mà chưa học trò.

(Đỗ Quảng Hàn)

3.3 Giấc mơ học đường

Sân trường từng vạt nắng trôi,

rực trời phượng vỹ không nguôi học trò.

Ba năm hồng nhuộm giấc mơ,

để trăm năm chẳng bao giờ quên nhau.

(Đỗ Quảng Hàn)

Thơ về tuổi học trò tinh nghịch, vụng dại 3

3.4 Học trò

Học trò là học trò ơi,

để ai một thuở không nguôi học trò.

để ai năm đợi, tháng chờ,

để ai khắc khoải tương tư một thời.

để ai chỉ nhớ một người,

để ai hối tiếc một đời không ai!

Học trò là học trò ơi!

(Đỗ Quảng Hàn)

3.5 Ngày xưa nhớ tuổi học trò

Ngày xưa nhớ tuổi học trò

Những chiều tan học thập thò đợi nhau

Nhớ gì trong gió lao xao

Em cười trong mắt mà sao thẹn thùng.

 

Sau em, tôi cũng ngượng ngùng

Từng màu hoa phượng ngập ngừng rụng rơi

Bài thơ đã viết hết lời

Muốn trao lại ngại, ngại rồi không... trao!

 

Để mùa hạ ấy qua mau

Để chiều kỷ niệm đi vào tháng năm

Để giờ em đã xa xăm

Còn đây trong gió tiếng thầm thì xưa...

(Thanh Trắc Nguyễn Văn)

3.6 Mây hạ

Bạn ơi! Hè đến, hết rồi

Hết mơ, hết mộng, hết ngồi bên nhau!

Vội gì mà phượng nở mau

Khiến ve sớm gọi nỗi đau học trò?

 

Hôm nay, lớp học buồn xo

Lòng ai chỉ rối tơ vò ngổn ngang

Bao năm mài nhẵn ghế bàn

Nhỏ to tâm sự, hỏi han vở bài

 

Theo nhau mòn gót đường dài

Sân trường nhộn nhịp, vườn lài vắng im

Tình sâu bén rễ trong tim

Bây giờ nghe nặng cánh chim lìa đàn!

 

Ngoài kia, nắng hạ chứa chan

Sao lòng mây phủ ứa tràn biệt li?

Ngày mai, sau một kì thi

Ai đậu, ai rớt, ai đi vào đời?

 

Cúi đầu uống giọt lòng rơi

Trôi theo kỉ niệm bày phơi mối sầu

Mối sầu dịu ngọt làm sao

Dâng thơ, dậy nhạc xôn xao cõi hồn

 

Gởi trường yêu vạn nụ hôn

Làm ơn cất giữ mảnh hồn đời ta!

Thôi rồi, mình sắp cách xa

Tặng nhau nước mắt làm quà vấn vương

 

Tóc xanh rồi trắng bụi đường

Bạc đời, còn thắp nén hương tìm về...

(Lữ Tùng Anh)

Xem thêm:
25 bài thơ lục bát về thầy cô giáo và mái trường ngắn hay nhất
Tổng hợp 22 bài thơ lục bát về tình bạn hay và dạt dào cảm xúc
Tuyển tập 58 bài thơ lục bát ngắn hay và ý nghĩa khiến nhiều trái tim thổn thức

4. Thơ chia tay tuổi học trò

Hạ qua thu tới, giống như quy luật của đất trời, con người sẽ dần trưởng thành và phải chia tay với tuổi học trò. Kỷ niệm sẽ còn mãi trong trí nhớ, nuối tiếc hoặc là được bù đắp trong tương lai hoặc là trở thành dấu ấn đẹp đẽ trong cuộc đời. Vì vậy, bạn cứ dũng cảm bước tiếp. Những thân thương thuở ngây hại, hãy để thơ chia tay tuổi học trò thay mình lưu giữ.

4.1 Cho mùa hạ cuối

Gió mềm ru lối cỏ bâng quơ

Mây đứng chờ ai mây thẩn thờ

Ngọt lịm tiếng ve sau mắt lá

Phượng hồng ai giấu giữa trang thơ

 

Lưu bút trao nhau chiều hôm trước

Lặng thầm đôi mắt ướt quay mau

Sân trường sao ngại ngùng chân bước

Sợ giẫm lên bờ kỷ niệm, đau!

 

Áo trắng tươi nguyên vết mực son

Và bao chữ ký, mộng chưa tròn

Mùa thi hò hẹn trong màu mắt

Hãy gắng cười lên đôi mắt non

 

Nghe trái tim mình xao xuyến lạ!

Lòng ơi! Giờ phút sắp chia tay

Ve ơi! Thôi khóc sau vòm lá

Nước mắt trong tim đã rụng đầy...

(Nguyễn Lãm Thắng)

4.2 Từ biệt… học trò

Từ ngày mai! Mình xa nhau rồi nhé

Trang sách học trò. Nét bút ngô nghê

Những ngày đầu. Chữ O A chẳng đẹp

Để giờ đây. Rộng chân bước. Giảng đường

Xa nhau rồi. Mình nhớ lắm bạn thương

Nhớ bao lần. Mực nhòe tờ giấy trắng

Bạn chỉ buồn. Nhưng bạn đâu có giận

Khi chúng mình là thân thiết của nhau

Mười năm tròn. Thời gian qua thật mau

Bầu trời rộng. Người bay vào. Người ở

Bạn đừng buồn. Khi cuộc sống muôn màu

Nhưng tình bạn. Giữa chúng ta đẹp mãi

Xa nhau rồi. Chùm hoa mình gửi lại

Trang giấy học trò. Cánh hoa phượng. Vẹn nguyên

(Nguyen Minh)

4.3 Hè về từ tháng sáu

Hè về từ tháng sáu

Bụi phấn lặng lờ rơi

Mắt em chừng vời vợi

Giảng đường rồi xa xôi.

 

Hè về từ tháng sáu

Sân trường lất phất mưa

Bâng khuâng hồn hai đứa

Bơ vơ gió cuối mùa.

 

Hè về từ tháng sáu

Náo nức một mùa thi

Lặng trao chùm phượng vĩ

Áo trắng ngày em đi.

 

Hè về từ tháng sáu

Mực tím dần phôi pha

Ngậm ngùi lên hoa lá

Nẻo xưa nắng nhạt nhòa.

(Thanh Trắc Nguyễn Văn)

Thơ về tuổi học trò tinh nghịch, vụng dại 4

4.4 Buổi học cuối cùng

Ô hay! Hè đã đến rồi sao

Mà giọt lệ hồng rụng xuyến xao

Mà lời thầy giảng làm cay mắt

Mà mảnh thư lòng lén đổi trao ?

 

Thời gian thầm lướt trên trang sách

Bài học hôm nay đã sát bìa!

Lớp học lặng buồn như muốn khóc

Ve sầu ray rứt gọi ngoài kia...

 

Mình sắp chia lìa có phải không ?

Thẫn thờ nuối tiếc giữa dòng sông

Dòng sông trôi mãi từ muôn thuở

Trôi cả ngày vui, cả tuổi hồng!

 

Hết rồi sách mở với đèn chong

Thao thức bên bài vở chưa xong

Giã từ tuổi ngọc lồng hoa bướm

Quấn quýt đùa ca dưới mái lòng...

Tấm ảnh học trò thơm kỉ niệm

Đôi dòng lưu bút ngọt buồn vui

Trao nhau tất cả hồn trong trắng

Giấy trắng từ đây đọng ngậm ngùi!

 

Hãy rót đầy nhau suối luyến thương

Tình yêu thầy bạn ngập ngôi trường

Uống đi, mai mốt bù cay đắng

Đêm trắng trên đời thắp vấn vương...

 

Buổi học cuối cùng chùng sâu lắng

Nghẹn ngào, rưng rức tiếng buồn chung

Ngày mai, tổ ấm thân thương ấy

Tan tác theo từng mảnh nhớ nhung!

 

Hồi trống tan trường đã điểm vang

Mà niềm lưu luyến vẫn chưa tan

Tương lai hé cửa, bày chấm hỏi

Khép lại trường xưa một chấm than!

(Lữ Tùng Anh)

4.5 Buổi cuối

Tôi nhớ tiếng trống trường ngày cuối

Giòn đanh làm vỡ nước mắt nhau

Tôi nhớ cây bút bi viết vội

Chữ ký của mình có đủ nét đâu

 

Ngày ấy nằm rưng rưng trên lá

Đổ bóng xuống thầy thương lắm thầy ơi

Cả lớp cười toe nghiêng đầu chụp ảnh

Bóng lớn nào che hết bóng thầy tôi

 

Chùm hoa lửa đốt mùa thi hừng hực

Cũng chạnh lòng ngày cuối bên nhau

Rồi sẽ nhớ và chùm hoa cũng nhớ

Ép trao tay rồi chẳng dám phai đâu

 

Thầy kể chuyện cuối năm về tâm hồn cao thượng

Và khát khao được vỗ cánh mặt trời

Khóc trên vai có vị mồ hôi mặn

Nụ cười buồn tha thẩn trên môi.

 

Lưu luyến bàn chân hàng ngày qua cổng

Ai sẽ trở về dưới tán bàng xưa

Ngày mai thầy lại qua và ngóng đợi

Tiếng chim sẻ nào về hót tiếng ngu ngơ.....

(Chu Minh Vũ)

4.6 Chia tay

Có mùa hoa phượng vĩ không tên thành hò hẹn

Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay

Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc

Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt cay cay

 

Có tiếng ve suốt một thời không ai hay

Chỉ lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế

Mười hai năm ve kêu như thành lệ

Bước đi không đành, ngoảnh lại buồn hơn.

 

Thao thức bao ngày qua tiếng trống trường

Lúc chia tay thèm được giật mình rồi chạy

Giơ truy bài, phút ra chơi cả những lần đi học muộn

Bây giờ cũng thành ký ức chìm sâu.

 

Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu dâu

Giờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớ

Tím miên man, tím chùng thời gian đang căng nghẹn thở

Của mùa thi mỗi lúc một gần

 

Có người bạn đến phút cuối mới thành thân

Có mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớ

Trong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợ

Ngại ngùng đưa - hồi hộp đợi... chợt thở phào!

 

Chia tay nhé, mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớn

Chẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêu

Còn gặp lại nhưng mùa hè không ở lại

Thế mới thành kỷ niệm thân yêu.

(Chu Minh Vũ)

Xem thêm:
Lời chúc mừng lễ tốt nghiệp ý nghĩa - gửi đến con cưng, bạn bè hoặc người yêu để ngày vui trọn vẹn
Câu nói hay thấm thía về thời học sinh - Thời mà ai cũng phải trải qua nỗi buồn khi hoa phượng nở
Lễ tốt nghiệp là gì? Nguyên tắc mặc lễ phục và ý nghĩa

5. Thơ về hoa phượng tuổi học trò

Chẳng có loài hoa nào gắn bó và có ý nghĩa với tuổi học trò hơn hoa phượng. Cũng chẳng có loài hoa nào dễ dàng len lỏi vào tâm trí, khuấy động ký ức thời áo trắng của mỗi người mạnh mẽ như hoa phượng. Đây có lẽ là lý do mà những bài thơ viết về tuổi học trò luôn chứa đựng bóng dáng của loài hoa "gọi hè" này.

5.1 Nỗi niềm cuối khóa

Sân trường rủ rỉ ve ngân,

để ai áo trắng tần ngần đợi ai.

Phượng hồng cháy một góc trời,

để bàn tay níu không rời bàn tay.

(Đỗ Quảng Hàn)

5.2 Tháng năm về

Tháng năm về... rợp trời hoa phượng đỏ,

Gió mơn man tóc xoã phủ bờ vai.

Mây bâng khuâng che dáng nhỏ trang đài,

Lòng hoang hoải thương cuộc tình xa vắng.

 

Tháng năm về... chim trời đi trốn nắng,

Sân trường buồn chỉ lẳng lặng tiếng ve.

Rả rích kêu như nhắc đã sang hè,

Em nón lá nghiêng che... mùa ly biệt.

 

Tháng năm về... tháng đong buồn da diết,

Tuổi học trò thân thiết với bảng đen.

Viên phấn trắng dày ken phương trình giải,

Giờ u buồn xa ngái, buổi mùa sang.

 

Tháng năm về... mưa bất chợt lang thang,

Cho tuổi ngọc miên man buồn tiếc nuối.

Tháng năm xuôi thời gian miền rong ruổi,

Đêm trĩu buồn... thương tiếc tuổi tròn trăng.

 

Tháng năm về, còn lưu luyến gì chăng?

Trang lưu bút làm hành trang từ giã.

Rồi mai đây nẻo đời xuôi vạn ngã,

Nhánh phượng làm ta nhớ... chuỗi ngày xa.

(Thúy Nguyễn)

Thơ về tuổi học trò tinh nghịch, vụng dại 5

5.3 Nỗi niềm đầu hạ

Chớm hè phượng chợt bung  ra,

sân trường đã rộn sắc hoa học trò.

đã bao lưu bút tay đưa,

đã bao mắt đợi mắt chưa tỏ lời...

(Đỗ Quảng Hàn)

5.4 Buổi học cuối cùng

Buổi học cuối cùng không nán lại,

sân trường phương vỹ cánh hoa rơi.

Đường về bữa ấy không ai đợi,

bím tóc buồn buông nặng trĩu vai.

(Đỗ Quảng Hàn)

5.5 Hạ thương

Hạ về em thấy gì không

Hàng cây phượng đã đỏ hồng ngoài sân

Hỏi ai còn nhớ những lần

Tan trường rủ bạn nhón chân níu cành

 

Từng hàng phượng vĩ màu xanh

Điểm tô hoa đỏ tạo thành mùa thương

Vì mai tạm biệt mái trường

Vắng rồi tiếng trống làm vương mỗi chiều

 

Hạ về tuy chẳng đáng yêu

Nhưng luôn để lại những điều nhớ nhung

Ngày nao còn bước đi cùng

Mà giờ lại đứng mông lung nhớ người

 

Nghỉ hè ngày ấy chín mươi

Xa nhau để lại nụ cười hanh hao

Nhìn trang lưu bút thuở nào

Trong lòng lại thấy nôn nao đợi chờ

 

Xa rồi ngày tháng tuổi thơ

Nhưng khi hè đến vẫn thờ thẫn mong

Ghi trang nhật ký đôi dòng

Phượng hồng nắng hạ nhớ mong một thời.

(Thanh Hùng)

Xem thêm:
Tuyển tập những bài thơ về hoa phượng xúc động, gợi nhớ kỉ niệm tuổi học trò
40 bài thơ về hoa bằng lăng tím trữ tình hay và ý nghĩa
Những bài thơ về mùa hè đong đầy cảm xúc, giúp bạn trở lại với miền ký ức xưa

6. Thơ về tình yêu tuổi học trò

Tình yêu tuổi học trò ngây thơ, vụng dại nhưng lại khiến chúng ta không khỏi bồi hồi mỗi khi nhớ đến. Trong hành trình của đời người, mối tình thời áo trắng cũng được xem là mối tình trong sáng và khó quên nhất. Cho nên, nhắc đến thơ học trò, hẳn sẽ thiếu sót nếu bạn không nhắc đến chủ đề tình yêu.

6.1 Áo trắng sân trường

Đã tình ai chớm nụ,

đã tim ai chớm hồng.

Ôi áo dài trắng quá,

chấp chới bay sân trường.

Để mắt ai chợt thấy,

để lòng ai chợt thương!

(Đỗ Quảng Hàn)

6.2 Gửi tình đơn phương

Nhớ hôm chia biệt sân trường,

tìm ai không thấy tủi thương áo dài.

Chợt như thấp thoáng bóng ai,

tay trong tay với nụ cười đang đôi.

Thế rồi hoa phượng chợt rơi,

thế rồi đang nắng chợt trời mưa tuôn.

Hôm nay ép cánh phượng buồn,

lên trang vở với cô đơn tim mình.

Gửi ai cánh thẳm mong manh,

gửi cho ai cả mối tình đơn phương.

(Đỗ Quảng Hàn)

6.3 Bài thơ áo trắng

Áo trắng đâu rồi, áo trắng ơi?

Còn mây răng sún ở bên trời

Còn trăng cong cớn me chua ấy

Còn tối tan trường ai bám đuôi.

 

Áo trắng đâu rồi, áo trắng đây

Gió kia mười bẩy có khi gầy

Ngôi sao trứng cá còn e ấp

Nắng dậy thì ai mắt chớm ngây.

 

Áo trắng nhìn gương ngỡ nhỏ nào

Trời xanh đẹp quá chợt làm cao

Bạn trai ngồi cạnh thành cây sậy

Chạm mặt vờ quay chẳng dám chào.

 

Ngoảnh lại còn mây áo trắng bay

Thời gian tình bạn vẽ lông mày

Trái tim đừng bẻ ô mai sớm

Sợ dấu môi hồng phai gió may.

(Trần Mạnh Hảo)

6.4 Gửi cô bé học trò

Em có biết hồn tôi - con bướm nhỏ

Những sớm mai ngơ ngẩn dọc sân trường

Tóc em vờn cho gió trộm mùi hương

Tôi bối rối, vụng về nghiêng cánh mỏng

 

Em có biết con trai thường xúc động

Trước cái nhìn con gái vẻ chua ngoa

Nón làm duyên, áo trắng mộng đôi tà

Như hồn lụa ẩn mình trong tuổi ngọc

 

Em có biết những buổi chiều tan học

Bước ngu ngơ như vướng phải lòng ai

Em vô tâm trên suốt quãng đường dài

Như lá rụng vô tình bên thềm vắng

 

Tôi đâu biết lòng em mưa hay nắng

Môi xuân chưa? sao chín mọng màu son?

Mắt thu chưa? mà sóng biếc ru hồn

Gót đã hạ, nên chân mùa nóng nảy

 

Tôi vẫn biết tình em là thế đấy

Một mùa đông ngắt lạnh phía sau lưng

Tội cánh thư năm tháng cứ ngập ngừng

Thơ mực tím thuỷ chung như mực tím...

 

Có một chiều bước vào trang kỷ niệm

Cánh phượng hồng ngơ ngác chạm mùa thi

Em có nghe xon xót phía viền mi

Con ve báo một mùa hè chia biệt...

 

Từ dạo đó, tôi khổ nhiều, em có biết

Em vô tâm, tôi vẫn cứ đa mang

Tuổi học trò còn mãi những dư vang

Lòng giấy trắng nên tình như lá nõn...

(Nguyễn Lãm Thắng)

Thơ về tuổi học trò tinh nghịch, vụng dại 6

6.5 Thân tặng học trò tôi

Thơm ơi trang vở học trò,

Đẹp ơi tình thuở trường xưa chúng mình.

Mắt ai hoa phượng rưng rưng.

Tim ai man mác mỗi lần chia xa.

Tình ai xanh tuổi dại khờ.

Lòng ai năm tháng tím chờ hoa niên.

Thương ai thầm dấu trong tim.

Yêu ai thắp nắng hạ tìm gặp nhau.

(Đổ Quảng Hàn)

6.6 Ký ức tuổi hồng

“Mở từng trang sách tuổi hồng”

Bâng khuâng một thuở trắng trong bên người.

 

Đâu đây khúc khích tiếng cười

Bóng hình thấp thoáng trên đồi hoa sim.

 

Đung đưa bím tóc trốn tìm

Khuôn trăng nét ngọc tuổi tin rộn ràng.

 

Thời gian đậm nhạt từng trang

Một dòng ký ức mơ màng vẹn nguyên.

 

Trái tim khe khẽ gọi tên

Giấu trong tâm khảm êm đềm nhịp rung.

 

Sắn lùi ngô nướng mắt nhung

Bàn tay khẽ chạm đỏ bừng nét hoa.

 

Tình chung chưa kịp đã xa

Mỗi nơi mỗi đứa hai ta hai miền.

 

Bắc Nam ngăn cách tình riêng

Tóc pha sương trắng nghiêng nghiêng dịu dàng.

 

Bỗng nhiên một giấc mơ hoang

Nụ hôn ngọt lịm mơ màng chơi vơi.

 

Tự dưng môi tủm tỉm cười

Tuổi hồng còn nợ một lời yêu thương.

(Mạc Phương)

6.7 Bài thơ mực tím

Nhắc anh ngoảnh lại đằng sau ấy

Mười hai năm – áo trắng sân trường

Màu hoa – không phải – màu lửa cháy

Nhưng làm sao đốt được nhớ thương?

 

Ơi bàn học cũ gần cửa sổ

Giờ văn thơ thẩn ngó ra đường

Ngóng ai? Ai ngóng? Dài thêm cổ

Mà hồn bay bổng tựa khói sương

 

Mùa thi chẳng kịp trao lời hứa

Mười hai năm ấy ngắn hay dài

Chẳng biết sẽ buồn hay vui nữa

Năm học cuối cùng ai tiễn ai?

 

Hình như, có lẽ chưa thì phải

Có lẽ, hình như đến chục lần

“Quân tử nhất ngôn quân tử dại”

Đôi khi muốn nói đại cho rồi

 

Cuối cùng chẳng biết ai có lỗi

Không lẽ trách oan cái cổng trường

Khiến anh hồi hộp, anh bối rối

Cất lời bày tỏ… kém văn chương.

 

Như chim tung cánh về khắp chốn

Thầy xa bạn cũng biệt phương nào

Tuổi đời chồng chất càng bận rộn

Vẫn dành một góc nhớ về nhau

 

Giờ trang lưu bút ngày xưa ấy

Hiện bao khuôn mặt tháng năm dài…

Bài thơ nắn nót buồn trên giấy

Đến giờ mực tím vẫn chưa phai.

(Đỗ Quang Vinh)

6.8 “Người ấy”

"Người ấy" xưa, gầy lắm

Mỏng mảnh khói sương buồn

Đôi mắt nhìn đăm đắm

Giấu một trời mưa tuôn

 

Cổng trường thời đi học

Tôi vẫn thường theo sau

Mười năm xa, mái tóc...

Còn vương hương thuở nào

 

"Người ấy" không che nón

Mỗi khi tan học về

Không thích ai đưa đón

Dẫu đường dài lê thê

 

Ôi một thời ngây thơ

Khù khờ mà bướng bỉnh

Tôi lóng ngóng, lơ ngơ

Nhút nhát rồi...câm nín

 

Nên mùa chia tay ấy

Mặc phượng hồng lung linh

Và ve sầu trổi dậy

Tôi chỉ nhìn... lặng thinh

 

Bây giờ, ngồi tiếc nhớ

Ngày xanh - tuổi dại khờ

Ước chi đừng cách trở

"Người ấy" về trong... mơ.

(Đỗ Quang Vinh)

6.9 Mưa sân trường

Mùa hạ về trời trong xanh đầy nắng

Em nhớ không thời áo trắng ngày xưa

Có những chiều trời bất chợt đổ mưa

Hạt mưa rơi sân trường xưa loang nước

Có nỗi buồn không thể nào nói được

Khi ta ngồi trong lớp đếm mưa rơi

Hạt mưa nào nghe lạnh buốt trong tôi

Hạt mưa nào chơi vơi trong nỗi nhớ

Ngày mai đây khi kẻ đi người ở

Giọt mưa nào như không nỡ chia ly

Giọt lệ sầu làm ướt đẫm bờ mi

Anh vẫn biết anh đi em buồn lắm

Sân trường rơi rơi đầy hoa phượng thắm

Nụ hôn ngọt ngào say đắm trong mưa

Ngày lên đường em đã tới tiễn đưa

Nơi chiến trường anh nhìn mưa nhớ quá

Nhớ sân trường nhớ cơn mưa mùa hạ

Anh trở về trường xưa đã đổi thay

Gặp lại em tay ta nắm trong tay

Nơi trường xưa nay em là cô giáo

Mối tình xưa trải qua bao giông bão

Hai đứa mình mãi hoàn hảo một đôi.

(Nguyễn Đình Huân)

Xem thêm:
Xao xuyến với chùm thơ lãng mạn dễ thương về tình yêu đôi lứa
Lắng đọng cảm xúc yêu thương, hạnh phúc, đau khổ, vấn vương qua 20 bài thơ ngắn về tình yêu chọn lọc
70 bài thơ tình yêu đơn phương đầy đau đớn, bất lực

7. Thơ hay về kỷ niệm tuổi học trò

Dù buồn hay vui, kỷ niệm của tuổi học trò vẫn luôn chiếm giữ vị trí quan trọng trong hành trình của mỗi người. Thơ về chủ đề học trò cũng vậy, sẽ luôn có một khoảng trống đủ lớn để lưu trữ hết thảy những điều đáng giá, dù là vụn vặt nhất.

7.1 Nhớ thuở học trò

Nắng thắp lửa cháy vô vàn hoa phượng

Vòm trời xanh xanh nỗi nhớ trường xưa

Tiếng ve xa gọi hoài về trang lứa

Tuổi hoa niên chớm hẹn tự bao giờ

Để đến nỗi áo dài nghiêng bóng cửa

Gió không nguôi thổi mãi thuở học trò.

(Đỗ Quảng Hàn)

7.2 Trang vở học trò

Lâng lâng trang vở học trò,

viết vài ba chữ dại khờ tuổi yêu.

Trao vào tay bạn đã  liều,

làm sao dám hẹn tình yêu với người?

Ba năm học cứ dần trôi,

cháy trời phượng đỏ không nguôi học trò.

Bây giờ trở lại trường xưa,

bùi ngùi trang vở vẫn chưa viết gì.

Thương ai dại thuở tình si,

bâng khuâng trang vở yêu khi học trò!

(Đỗ Quảng Hàn)

7.3 Tạm biệt mùa hè

Hình như nắng không còn chan chát nữa

Tiếng ve ran đã tắt lịm lâu rồi

Cành phượng vĩ đầy cành biêng biếc lá

Sân trường vui rộn rã nét môi cười

 

Bao câu chuyện nổ giòn say ghế đá

Mùa thu gieo bím tóc phía chiều mơ

Lũ con trai của một thời láu cá

Bỗng hôm nay chững chạc đến không ngờ!

 

Và khung cửa mùa thu xanh đến lạ!

Tóc một người theo gió chảy hương xa

Hình như nắng biết nói lời tạm biệt

Một mùa hè kỉ niệm đã đi qua...

(Nguyền Lãm Thắng)

7.4 Xin cho tôi

Xin cho tôi trở lại tuổi học trò

Mười tám, đôi mươi với nhiều mơ ước

Được cùng chúng bạn, mỗi ngày đến lớp

Sống hồn nhiên, tư lự chẳng âu lo

 

Xin cho tôi trở lại tuổi mộng mơ

Ngồi trong lớp cứ nhìn ra cửa sổ

Thầy giáo gọi, giật mình và bỡ ngỡ

Cả lớp cười, cúi mặt thấy chơ vơ

 

Xin cho tôi trở lại tuổi học trò

Giờ nghĩ học, được cùng em sánh bước

Dưới gốc phượng hai đứa ngồi mộng tưởng

Chuyện học hành, đến cả chuyện tương lai

 

Xin cho tôi trở lại những tháng ngày

Sống hồn nhiên bên bạn bè đồng lứa

Cùng đùa giỡn, mộng mơ cùng nhung nhớ

Chẳng lo toan , chẳng tính toán gạo tiền

 

Xin cho tôi những giây phút bình yên

Sống lặng lẽ, không gợn sầu lo lắng

Để tận hưởng những tháng ngày thênh thang

 

Dẫu chỉ là những ước nguyện trong mơ.

(Hoàng Phú)

Thơ về tuổi học trò tinh nghịch, vụng dại 7

7.5 Có một thời như thế…

Có một thời áo trắng đã qua đi

Hạ thắp lửa thầm thì câu thương nhớ

Bằng lăng tím trên cành đua nhau nở

Màu thủy chung rực rỡ góc sân trường

 

Có một thời hoa đỏ cháy yêu thương

Giờ tan lớp mình chung đường anh nhỉ

Gió lay nhẹ rụng cánh hoa phượng vĩ

Bài thơ yêu cũng chỉ có đôi dòng

 

Có một thời nắng Hạ trải mêng mông

Trời xanh thẳm mây hồng buông xõa tóc

Anh cứ gọi em là cô bé ngốc

Ghét rồi nha em khóc mãi bắt đền

 

Có một thời ta không thể nào quên

Bài học cuối thầy gọi tên từng đứa

Tôi lơ đãng mắt nhìn qua ô cửa

Cánh phượng hồng thắp lửa gọi hè sang.

(Bằng Lăng Tím)

7.6 Chào hàng cây sân trường

Hàng phi lao reo vui gì thế

Mà gió lên lay động rì rào

Ô cửa lớp tầng ba ngạo nghễ

Giờ ngọn cây đã vượt lên cao.

 

Cứ mỗi năm hàng cây lại đón

Lứa học trò biết mấy thân thương

Thu vào lớp cùng thầy cô giáo

Kiến thức theo trang sách học đường.

 

Từng trang vở đỏ lên màu phượng vĩ

Đón hè về lại mỗi đứa mỗi nơi

Hàng phi lao ta trồng mùa xuân trước

Cây nhớ ai, ta nhớ khôn nguôi.

 

Cùng mưa nắng xao xác đông về

Cây trút lá trong thân tràn nhựa sống

Cứ hiên ngang bên sân trường sừng sững

Cứ đợi chờ, cứ day dứt mênh mông.

 

Hà Nội xanh xanh hoa trái đơm bông

Sân trường ấy đã bao mùa lá rụng

Những bài ca dao những ngày xao động

Tha thiết trở về trong ký ức tuổi hồn nhiên.

(Phạm Thị Mai Khoa)

7.7 Cho mùa thi

Em nghe không, những hoà thanh kỳ diệu

Một mùa thi lại đứng đợi trước thềm

Mắt em đỏ và một mùa hạ đỏ

Tháng năm ngực đầy rực rỡ ước mơ.

 

Ngọn đèn nào cháy suốt những canh khuya

Mồ hôi mùa hạ rơi nhoè trang vở

Bình yên đấy và cũng nồng nàn đấy

Cả những nhọc nhằn thầm lặng cháy trong em.

 

Ve lột xác mỗi mùa và day dứt thêm

Treo âm thanh vào nỗi buồn thiếu nữ

Loài hoa đỏ cứ dầy thêm mắt lửa

Em ngày mai rồi sẽ khác ngày xưa?

 

Mỗi lớp học trò đi nói gì với thầy cô

Ngân ngấn mắt, rưng rưng bàn chân bước

Chiếc bảng đen, chỗ ngồi rưng rưng nốt

Bài thơ rưng rưng khóc ở ngăn bàn.

 

Tháng năm nói, mùa dâng tràn nắng gió

Lo toan kề sau màu áo học trò

Ngọn đèn khuya đổ mồ hôi xuống vở

Tháng năm thở dài, đêm ngắn dần đi.

 

Bình minh nào hát bài ca chia li

Ở phía trước những con đường xa mãi

Ve và phượng và tháng năm ngủ lại

Ngày hôm qua gối đầu lên ngày mai.

(Bình Nguyên Trang)

7.8 Tháng năm

Tháng năm rộn rã tiếng ve

Phượng hồng đỏ thắm gọi hè đến mau

Những dòng lưu bút trao nhau

Ngập ngừng con chữ tình đầu khó phai

Tháng năm nhớ lắm tiếng ai

Thì thầm to nhỏ bên tai thuở nào

Run run giọng nói thì thào

Tiếng yêu thương mãi ngấm vào con tim.

(Hồ Viết Bình)

8. Thơ tuổi học trò hài hước, "bá đạo"

Bên cạnh những bài thơ về tuổi học trò xúc động, ý nghĩa, thơ hài hước về tuổi học trò cũng là món ăn tinh thần được giới trẻ yêu thích. Đây là vài vần thơ thú vị dành cho bạn.

1. Đề văn nghĩ mãi đau đầu quá

Đề toán giải mãi vẫn không ra

Giờ đây chỉ biết ngồi cắn bút

Một mảnh đề thi ta với ta.

 

2. Trời hửng nắng cho chiều xuân bày tỏ

Nỗi buồn này ta biết ngỏ cùng ai

Nhìn đề bài chẳng biết đúng sai?

Đành lặng lẽ nộp hai tờ giấy trắng...

 

3. Hôm nay em viết đơn này,

Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương

Em tuy vẫn nhớ lớp trường

Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy.

Thơ về tuổi học trò tinh nghịch, vụng dại 8

4. Mùa thi hãy nhớ:

Tránh xa điểm 1

Gột bay điểm 2

Bye bye điểm 3

Xa rời điểm 4

Trốn khỏi điểm 5

Chăm chú vượt điểm 6

Quý báu gì điểm 7

Quyết nhảy qua điểm 8

Bám chặt vào điểm 9

Vịn chắc lấy điểm 10.

 

5. Đầu kỳ ai cũng lon ton đến trường.

Bước vào kỳ mới đại cương,

Đùa chơi trong lớp, đến trường thật vui.

 

Trải qua vài tháng ai ơi…

Bài tập thi cử, ôi thôi nhức đầu.

Giữa kỳ lo lắng buồn rầu,

Mong sao thi được, qua cầu là xong.

 

Thi rồi lại ngóng, lại trông

Cầu sao cho được không mong gặp thầy.

Nếu mà thi lại môn này,

Người ta thì nghỉ mình cày trả môn.

 

Cuối kỳ thi lại bồn chồn,

Hồi hộp, lo lắng còn hơn giữa kỳ.

Sáng ra chỉ ổ bánh mì,

Không ăn, không uống sợ thi trễ giờ.

 

Trải qua chín tháng bơ phờ…

Thấy hoa phượng nở, thẫn thờ hè sang.

Ve sầu ngân tiếng... reo vang!

Bồi hồi xao xuyến mình đang trưởng thành.

 

Học trò cái tuổi xuân xanh...

Đùa chơi nghịch phá là anh học trò.

Giữa hè lại thấy buồn xo…

Nhớ trường, nhớ lớp, nhớ cô bạn hiền.

 

Nỗi buồn... xao xuyến chẳng yên.

Có ai hỏi giúp bạn hiền nơi đâu.

Thế rồi hè lại qua mau,

Bạn bè sum họp, cùng nhau chuyện trò.

 

Gặp nhau lại hét, lại hò...

Cùng bạn đến lớp học trò thật vui.

Cuộc đời sóng gió nổi trôi...

Mấy ai quên được cái thời mộng mơ.

(Vòng xoay học trò - Thanh Tùng)

Xem thêm:
1001 bài thơ chế hay ngắn gọn hài hước làm bạn "cười vỡ bụng"
Cười sảng khoái với 28 bài thơ hài hước vừa dễ thương, vừa thú vị
Thơ vui ngắn - Cười trước đã mọi chuyện để tính sau

Chùm thơ về tuổi học trò không chỉ lưu giữ những ký ức tươi đẹp, những điều nuối tiếc hay sự vụng dại của một thời non trẻ mà còn là nơi để mỗi người sống lại với cảm xúc của mình. Chúc cho bạn, người đã, đang hoặc sắp trải qua quãng thời gian tuyệt nhất đời người này luôn có thật nhiều niềm vui!

Sưu tầm - Ảnh: Pinterest

Bình luận